Chương 163
Edit : Đan Vy
Beta : Caka & Fei
Liệt Phong ra chiều thích thú, chăm chăm ngắm vẻ ngạc nhiên xen lẫn bối rối hiện trên gương mặt Khởi Yên, thấy cô vẫn tròn mắt nằm đè lên người quên cả bật dậy, hắn bèn nhướng mày, buông lời châm chọc : “Ái phi còn không mau đứng dậy, lỡ cô vương thú tính đại phát, đè nàng xuống ăn cùng nuốt tận, lúc đó tính sao?”
Sực tỉnh, Khởi Yên luống cuống ngồi dậy, lúc đứng lên hai má ửng hồng thẹn thùng thấy rõ, vội ngoảnh mặt đi, không dám nhìn hắn, lòng cũng bứt rứt không yên.
Do đá dăm cắm vào lưng khá đau, vốn chỉ định nằm chờ cơn đau bớt hành thì ngồi dậy, song, lại chợt nảy ra ý gì đó, Liệt Phong bèn cười cười, giơ tay về phía Khởi Yên : “Tay chân nàng lành lặn, đỡ cô vương dậy chắc không thành vấn đề chứ?”
“Tự ngươi ngồi dậy cũng chẳng thành vấn đề, cớ gì lại nhờ ta làm một việc dư hơi như thế?” Khởi Yên ném cho hắn một cái trừng mắt, đoạn trông ra bờ sông, bước vội qua bên đó tính gột rửa vết máu.
Âu cũng là cái cớ để tránh xa nơi có hắn hiện hữu.
Song đi được hai bước vẫn thấy sau lưng im lìm không một tiếng động, cảnh hắn bất chấp nguy hiểm cứu cô lại ùa về…Tuy hận thù vẫn còn đó, nhưng hiện giờ, cả hai đều xui xẻo rớt xuống vực thẳm, dù gì hắn cũng có ơn cứu mạng, thậm chí lúc rớt xuống đất cũng không quên lãnh cơn đau giùm cô…
Có khi nào, vì bị cô đè lên trên nên hắn mới đau không dậy nổi?
Nghĩ rồi, cô vội dừng bước, ngoái lại liếc hắn, thấy hắn đang an nhàn lấy tay gối đầu nằm dưới đất, mắt trông lên trời, khoan khoái ngắm mây trắng bồng bềnh trôi giữa sắc xanh vời vợi….
Xem ra, chỉ có thương tích nơi cánh tay là nghiêm trọng, còn những nơi khác chắc chẳng hề hấn gì.
Ngận ngừ giữa đi và ở khá lâu, cuối cùng Khởi Yên cũng bước lại, vươn tay ra, kêu hắn : “Dậy đi.”
Như đã biết trước cô sẽ thế này, Liệt Phong chỉ nhướng mày, cười tươi, nắm lấy bàn tay đang chìa ra, song chẳng cần cô kéo đã có thể tự mình đứng dậy.
Thấy hắn đứng lên, Khởi Yên vội vã thu tay về, lườm hắn một cái, sau đó xoay người bước tới bên bờ sông, cột gọn gấu váy lòa xòa, cúi người, xắn ống áo rộng thùng thình, rửa sạch vết máu dính trên cánh tay và khoảnh áo nơi bả vai.
Thấy cô muốn gột rửa toàn bộ vết tích hắn lưu lại trên người mình, Liệt Phong bèn bước đến bên, lựa một tảng đá, ngồi xuống lạnh mặt nhìn, đoạn thở hắt ra, ngó quanh quất rồi lên tiếng : “Nơi này xem ra không có đường thông lên đỉnh.”
Vốn đang luôn tay chăm chú kỳ cọ, thấy hắn nói vậy, Khởi Yên cũng thoáng sững giây lát, rồi lại vờ không nghe thấy, tiếp tục làm nốt việc đang dang dở.
Liệt Phong lẳng lặng ngồi bên ngắm cô, thảm cỏ xanh rì dưới chân thoáng xao động, gió đưa hương vờn quanh cánh mũi, mùi thơm ngòn ngọt thanh khiết của tự nhiên khiến tâm sự trùng trùng của hai kẻ ngồi kề bên nhau bỗng vợi đi dăm phần.
Lần đầu trong đời, hắn được hòa cùng thiên nhiên thanh bình yên ả, lặng lẽ ngắm cô gái đang ngồi bên sông chăm chút cho bộ cánh mỏng.
Vốn chẳng muốn để tâm, song cứ bị nhìn chằm chặp nãy giờ cũng thấy bực bội, Khởi Yên cau mày quay sang lừ hắn, chợt thấy cánh tay vẫn đang rỉ máu, ngẫm nghĩ thế nào lại lên tiếng hỏi : “Ngươi không định rửa vết thương à?”
“Nàng đang quan tâm cô vương?” Hắn cười rõ tươi, gặng hỏi.
Lạnh lùng đáp lại : “Không rửa càng tốt, để vết thương mưng mủ lở loét càng hợp ý ta!”
Nói rồi, cô bèn đứng dậy, vắt kiệt nước trong ống tay áo, hong ra nắng, chỉ lát sau đã thấy khô, liền thầm khen lụa tốt, đoạn đứng bên sông, dõi về phía trước, khoan thai hít thở bầu không khí trong lành.
Có lẽ, đây là lần đầu tiên cô cảm thấy thế giới này cũng không tối tăm tồi tệ như mình vẫn tưởng, chí ít thì cũng có nơi sáng sủa khoáng đạt, sóng nước yên bình khiến cô dễ chịu sảng khoái như chốn này.
Phải chi, không có gã đàn ông ma quỷ có tên Tuyệt Liệt Phong lởn vởn bên cạnh thì hay biết mấy.
Như đã quên mất cảnh sinh tử nguy nan mới nãy, giờ đây, cả hai người họ chỉ chìm đắm trong khung cảnh xanh tươi trước mặt, Khởi Yên lặng ngắm sông nước đôi bờ, Liệt Phong lặng ngắm dáng lưng mảnh khảnh của cô gái đối diện.
“Lúc cô vương buông tay, nàng đã nghĩ gì?” Chậm rãi vắn ống tay áo qua miệng vết thương, xé hai đoạn vải nơi vạt áo, đứng dậy, bước tới mép sông, vớt nước rửa sạch máu đông viền quanh, rồi lấy hai đoạn vải cầm máu, cuối cùng mới ngước lên, nhạt giọng hỏi cô.
“Ta đã nghĩ, nếu cành cây ngươi đang bấu víu cũng vô phúc gãy rời, nhất định sẽ ngã chết như ta! Thế sẽ rất vui…” Cô vẫn thản nhiên đáp, hít một hơi thật sâu, ánh mắt lấp lánh tia kỳ vọng về tương lai.
Người ta nói : đại nạn không chết, tất có phúc lớn.
May sao Diêm Vương lại bỏ qua cô, khiến cô đối mặt với thích khách, rớt xuống vực thẳm vẫn chẳng mảy may thương tích, sau này, chắc sẽ có phước lớn làm lên đại sự.
Giành tự do và trả hết ân oán hận thù!
Chợt cô né vội ra xa khi thấy gã đàn ông kia đang lù lù bước tới chỗ mình.
Thoạt thấy phản ứng có phần thái quá của cô, hắn bèn bật cười, hỏi : “Cô vương là rắn sao?”
Toan phớt lờ hắn, nào ngờ lại nghe thấy tiếng ‘rắn’, chợt nhớ ra nơi này cây cỏ rậm rạp, đất đai ẩm ướt rất thích hợp cho rắn rết sinh sống, bất giác đảo mắt, dè dặt ngó quanh.
Cô sợ rắn, hắn cũng biết điều đó, thế nên mới cố ý bông đùa, như ngầm nhắc cô đề cao cảnh giác, cẩn thận dưới chân.
❤ ❤
Tem??? Yeahhhhh
nghe me bảo mấy chap này ngọt lắm
nên thật sự rất thích hehe
dù sao đọc ngược đã nhiều nhưng thích sủng hơn
cho tinh thần nó phấn chấn 1 tí 😀
Cảnh non nước thanh bình như thế này, k ngọt ngào xí hơi phí.Cứ yên tâm là đoạn ngọt này còn kéo dài nàng à/
nang a, Y ti co phai rung rinh roi ko
ko thich the dau
phai nguoc cho LP bet nhe che do den da chu
Tỷ í mới lung linh một tí thôi nàng à, chậc, để anh Phong ngọt với tỷ ấy một tí, chớ cứ để tỷ chẳng có ai chăm sóc bảo vệ mà ngược anh ngay thì khổ lắm.
tks nang nha.hi.
êu, ngọt thì ngọt thật, nhưng mà ự dưng ngọt thế này cũng thấy lạ lạ á
mà chị KY phải ngược ảnh chết đi sống lại mới đúng chứ
thank ^^
thanks các nàng nha
em sợ cái anh này lun ah. bị đau rùi mà vẫn có tâm trạng giỡn, ^^ nhưng mà ngọt quá hehe.
thanks tỷ
Anh Phong mình đồng da sắt, bị rớt thế này chỉ như muỗi cắn thôi, vẫn còn khỏe chán à
kiểu này ảnh là người thép r
up pi. Đúng vậy đó!
=.=!!! sao mà nó nhẹ nhàng thế nhể…~~
=.=!!!
Sp họ Mạch, tên Nha Đường đó nha, sao cứ thích ăn đắng thế hả?
=))) có lẽ do a này làm sp ăn đắng quen rồi~~
Lâu lâu đổi thành ngọt cho đỡ đắng miệng cũng hay mừ sp
sp ui! Đệ tử thấy miệng đắng quá, cho đệ tử một cái Mạch Nha Đường đi.
=))) sp cũng thích ăn mạch nha đường =))) há há… mà dạo này k thấy nữa… năm sp học cấp 1 còn đk ăn chứ h…
Hức, giờ chỉ có tự làm Mạch Nha Đường thôi sp à. Chứ chẳng ai bán cho đâu. Mua một cục đường về đun, cho gừng cho vừng vào, hờ hờ, nghĩ mà thèm.
Ô_Ô!!! hơ.. đơn zản thế à???
Up pi! Mua cục đường vàng về, sau đó nấu chảy với gừng băm nhỏ, quánh rồi thì rắc vừng lên, quấn thành kẹo, ngồi lai nhai.
Hồi nhỏ cô cô của đệ tử suốt ngày nấu cho ăn mừ.
chậc về nấu nướng thì sp 3 chấm lắm ~~ chỉ zỏi ăn
Hức, sp à, đệ tử bị mệt rồi. Ngồi nhà xem phim đọc truyện, k thiết đi đâu cả. Cũng chả thiết dịch dọt gì nữa cơ. Nằm cũng mệt, làm gì cũng mệt. Chán quá à~~~
haiz…. đệ tử zống sp ~~ sp đang kiếm việc làm thêm đây~~
Hức, sp tính làm chi?
~~!!! sp chịu !!!
Chậc, sp làm gia sư thử coi.
=.=!!! sp mà dạy đk ai hửm đệ tử??? sp k có khả năng truyền đạt suy nghĩ của mềnh cho ng khac~~
Chẹp, thế đi xem mí siêu thị gần nhà có tuyển nhân viên k thì vô đó làm việc bán thời gian hoặc là móc nối quan hệ xem ở đâu cần mình làm gì gì đó k, học hỏi kinh nghiệm thôi. Mà sp đừng chọn nghề chạy bàn hay đi tiếp thị nhé, cực lắm.
chậc… sp đang tính làm ở shop bán quần áo mà chưa bik sao nữa~~
chậc, làm ở đó nhiêu khê lắm, làm nhân viên thu ngân ở siêu thị còn thoải mái hơn, với tính của sp thì nên chọn việc thoải mái mà làm, chứ chọn mấy nghề thường xuyên phải tiếp xúc rồi chiều lòng mọi người sẽ khiến sp mệt đấy.
chậc… sao đệ tử bik sp ko thích chiều lòng mọi ng??
Hờ, theo sp bao năm chả nhẽ đệ tử lại k rõ tính sp?
=)) ô… ôm hôn đệ tử của sp là nhất
*dụi dụi, cọ cọ* : ngoeo~
k gì khoái bằng đc sp ôm~
=)))) á á á… đệ tử hóa mèo???
hớ hớ, mèo hạp với cáo mừ
hehe.. sp là heo ứ phải cáo =)))
sp vào vai cáo cho mèo đỡ đơn độc đi~
:(( sp gắn liền vs heo từ cấp 2 rồi nha 😀 =))) heo vs mèo cặp đôi ms zậy hé hé
sặc sặc, hai con cùng vần với nhau, vần ‘eo’ đó/
còn tính cách thì…………………..
ứ ừ .,. tính cách thì rất hợp chứ sao =))) cặp đôi eo zô đối hớ hớ
tính cách của mèo và heo hạp đc sao??? Sao k phải là cáo và mèo chớ? Mèo già hóa cáo. Giờ đệ tử tu vi ít, chửa hóa cáo được như sp. Sp làm cáo đi, làm cáo đi mà~~~~
sp thế này làm cáo sao dk đệ tử nha… lắc lắc mông…
*ngoeo, ngoeo* : mông sp tròn tròn trăng trắng, muốn cào một phát quá!
=))) sp là cáo đội lốt heo .. đệ tử thấy sao nào =)))
chậc, mông của heo cào một cái thì ra lông của cáo. Chậc chậc….
=))) lắc lắc .. cào 1 phát là ra mỡ há há
cho e hỏi xíu, đừng cười nha
vừng là cái gì vậy?
Là mè đó em, ở Miền Bắc gọi là hạt vừng.
thanks, đọc mà sợ hết chương, ai hiểu đc nỗi khổ của ta. chap mới nàng ơi
Hức! Có ai hiểu đc nỗi khổ của me? Mấy bữa nay cạn từ, me đang lang thang đọc truyện để lấy cảm xúc và trau dồi từ ngữ, đang mải mê đọc mấy bộ buồn buồn của Phỉ Ngã Tư Tồn nàng à, mới đọc lại Giai kỳ như mộng, giờ me đang ngồi ngâm bộ Đông Cung. Cơ mà dư âm của Giai kỳ như mộng lớn quá, lúc này chưa đủ dũng khí để đọc tiếp Đông Cung. hu hu hu!
Sp ui! Đệ tử buồn quá cơ!
Ta xem đôg cung la m0t pô tr rât hay, kam đôg lam ta kh0c hêt nư0k măt lun. Đên h ta van c0n rât pun nag ak.hjx 😥
Hic, me đọc Giai Kỳ như mộng mà cũng ngẩn ngơ cả sáng tới giờ chưa dứt được… Đau lòng quá, lúc đi làm cũng ngồi thừ ra như bị mất hồn, nghe mấy bài buồn buồn vào nữa thì cứ ứa nước mắt, k cầm đc.
Giờ thì me đang đọc Đông Cung, mấy chap đầu thương nữ chính quá, cũng lại khóc nàng à. Sao mà khổ vậy chứ!
thank ^^
hết rùi hixxxxxxxxx
thui đang thi nên 1 tuần nữa ko đọc truyện zây. chắc thi xong thì cũng có kha khá chap để đọc hahaha (cười sung sướng)
thank nàng nazzz!!!!!!!!!!!!!!!!!!
he2 giống ta thế
cảm ơn bạn dịch. hếhế
2 anh chị này tiến độ chậm nhỉ. mãi mà mới hơi rung rinh vậy thì khi nào mới có bão nhỉ?
Cam on tac gia nhieu nha!
Doc tu dau truyen toi gio van biet la TLP co cam tinh voi KY rui. Nhung nhung lan anh ta nguoc ghe gom wa, lam minh mat het t/c voi anh chang nay. Cho du ngot ngao van ko thay hap dan :-(… minh cung la dan ba`….rat so dan ong nguoc kieu TLP :-((. Dung la iu thi kho ma ko iu thi lo~…chac..chac…kiu j cung chit…haizzzzz
Kiểu ngọt này đúng là đáng sợ. K cho người ta cảm giác thật, mà rất giả. Haiz. Chậc. Thở dài – ing~
Mí hôm nay mải lao đầu vào bác Phỉ Ngã Tư Tồn, từ truyện sang phim nên me chưa làm đc chap nào mới. Haizzzzz.
Met moi cho nang`rui` chut. chut. Du`sao ta cung la doc gia chung thanh voi nang`:D. Ta se cho` a….( cho`chap toi’ do :D)
Hi hi, cảm ơn nàng nhiều lém. Hồi giờ mọi người toàn chiếu cố cho me. 😀
Nhờ rơi xuống vực mà tình cảm của hai người mới thấm thiết đây.Thank bạn nha.
hay quá sis me, chờ đợi đã dc giải toả hehehe
Hề hề, lâu rồi k gặp, dạo này em khỏe chứ, khỏe chứ?
dạ vẫn khoẻ sis. hèhè 😛 dạo này đổi mùa nhiu bệnh qua sis, sis fải nhớ giữ sức khoẻ nha
hom nay co chap moi ko nang
đêm nay nha nàng, me làm đc nửa, giờ chưa làm đc tiếp. Tối mới ngồi mần tiếp đc, đến chừng 11h thì xong
thanks ss nhieu
dao nay lo on thi khong co thoi gian doc truyen luon
the ma vao nha ss da thay den chap 163 lan
hì, em đang ôn cuối cấp à?
da khong
nam nay em moi chi hoc lop 11 thoi
nam sau moi bat dau on thi a
à, tại me thấy em để nick có số 95 thì tưởng năm sinh của em nên nghĩ em học lớp 12 rồi
mấy chương này lãng mạn gúm….^o^….cuối cùng cũng thi xog rùi..tha hồ mà đọc truyện….*đã qúa pesi ơi*….^^
Hề, học kỳ I đã xong rồi ha, mấy bữa thi học kỳ, quán photo đông như kiến, người ra người vào nườm nượp, me chạy xe mãi mà chẳng có quán nào rỗi khách, thành ra có mấy cái đề k photo đc, phải chép bằng tay, viết ra bảng cho học sinh làm. Chậc. May mà đã hết thi học kỳ.
ôi…..tội nàng me qúa đi…..^o^..trườg ta thi sớm hơn các trường khác nàng ạ…lúc đầu còn chửi trường sao ác qúa.^^. nhưg mà thi sớm khỏe qúa nàng à…hỳ
ờ, trường của em gái me cũng mới thi xong, tuần này là xong hết rồi, để chuẩn bị chào mừng ngày thành lập trường mà nên mới đẩy lịch thi sớm hơn mọi trường khác lên đó.
ờ….thi xong đc nghỉ có 1 ngày à…mai là phải đi học lạii…mấy trường trong quận thi trễ hơn nhưng thi xog đc nghỉ 1 tuần luôn…haizzz sướng qúa đi..
me quên chưa hỏi, nàng sống ở đâu vậy?
xì gòn nàng….nàng ở đâu?????
còn đc gọi là Thành phố mang tên Bác….=))
à à, me biết me biết. Me có vào chơi một lần, giờ k biết đã đổi thay thế nào rồi.
me ở đâu…miền Bắc hay Trung…??
Me ở Bắc à, Hải Phòng đó.
à à….ta thích món cua bể Hải Phòng….^o^…
he, me cũng thích cua lém, từ cua đồng đến cua bể, làm bánh đa cua thì ngon hết sảy. Nàng đã qua Đồ Sơn chơi lần nào chưa?
rất muốn aaaa…nhưng đi chưa đc…*hiccc*
hì hì, khi nào có cơ hội ra HP chơi, me dẫn nàng tới Đồ Sơn nghịch thỏa thích nhé?